Chương 868-869

KẾ TRONG KẾ

“Không thành vấn đề, tôi mời…… mọi người đi ăn quán xiên nướng (ven đường) nha.”

Diệp Thiếu Dương nhờ Nhuế Lãnh Ngọc ở lại với Chu Tĩnh Như, còn mình bảo Tạ Vũ Tình dẫn đường, qua tìm Tôn Ánh Nguyệt, thứ nhất: Tạ Vũ Tình biết phòng ở đâu, thứ hai: cô là cảnh sát, án kiện này do cô phụ trách, nhất thiết phải biết rõ ràng tiền căn hậu quả, vạn nhất có manh mối gì còn cần cô đi điều tra.

Tình huống của Tôn Ánh Nguyệt so với Chu Tĩnh Như không khác nhau là mấy, im lặng ngồi trên giường, vẻ mặt thẫn thờ.

Lúc Diệp Thiếu Dương đặt câu hỏi, cô ta phản ứng rất chậm, hơn nữa cái gì cũng nói không biết.

“Tôi thấy cô nên thẳng thắn, khối Yêu tinh thạch kia, người bình thường tuyệt đối không thể có được, hơn nữa cô lại là người thuê lại toàn bộ toà nhà, cô có Hồ Tinh theo bên cạnh trong thời gian dài, chỉ dựa vào 3 điểm này, mọi chuyện đều đã rõ ràng. Mấy con Hồ Tinh kia, đã bị tôi tiêu diệt, cô cũng không cần vọng tưởng.”

Diệp Thiếu Dương cười cười, từ đai lưng lấy ra một tấm linh phù, “Nếu cô không nói tôi sẽ trực tiếp câu hồn, khảo vấn hồn phách, xong việc đưa xuống Âm Ty xử lý, để cô nếm thử hình pháp Địa Ngục, mùi vị đó không dễ chịu lắm đâu.”

Tôn Ánh Nguyệt lập tức biến sắc, cô ta tiếp xúc với Hồ Tinh trong thời gian dài như vậy, đều tin vào mấy chuyện quỷ thần, nhưng lại không hề biết, Diệp Thiếu Dương căn bản không có quyền tước đoạt dương thọ của cô ta, chỉ biết hắn pháp lực cao cường, đến Hồ Tinh cũng diệt, lập tức cảm thấy tuyệt vọng, thở một hơi thật dài.

“Diệp tiên sinh, tôi…… chưa từng hại ai, hết thảy đều là do bọn chúng uy hiếp, tôi cũng là người bị hại……”

“Phải hay không, cô cứ nói ra trước đã, dù có phạm sai lầm, cứ thành thạt nói ra sẽ được khoan dung.” Diệp Thiếu Dương thấy cô ta mở miệng, lập tức từng bước dẫn dắt.

Tôn Ánh Nguyệt giống như chết đuối vớ được cọc, gật đầu lia lịa, bắt đầu kể về lai lịch của Hồ Tinh:

“Tôi có mở một quán bar, kinh doanh không được tốt lắm, đêm nọ có người đàn ông lớn tuổi nói cho tôi biết, sau nửa đêm đã nhìn thấy Hồ Tinh lui tới quán bar, ban đầu tôi cũng không để ý, nhưng từ đó về sau, việc kinh doanh của quán bắt đầu tốt dần lên.

Ông lão đêm đó hiểu biết chút ít về phương diện này, nói với tôi đây là tài vận do Hồ Tinh mang lại, bảo tôi nên cung phụng Gia tiên, tôi liền tìm một pháp sư, giúp tôi lập linh vị cho Hồ Tinh, cung phụng trong phòng chứa đồ của quán bar, sau đó kinh doanh càng ngày càng tốt, ông ta nói với tôi, Hồ Tinh từ một con đã biến thành hai con.

Đêm nọ, tôi mơ thấy một con hồ ly đang nói chuyện với mình, nói quán của tôi sắp phải di dời, sẽ mở rộng kinh doanh hơn nữa, đến lúc đó hy vọng tôi sẽ dành một nơi rộng rãi hơn, cho bọn chúng sinh hoạt.

Sau khi tỉnh lại, tuy tôi tò mò, nhưng ban đầu cũng không để tâm lắm, nào ngờ nửa tháng sau, liền nhận được thông báo di dời: quán bar của tôi nằm trên con phố sắp sửa cải tạo, được bồi thường khoản rất lớn, lúc này tôi mới tin Hồ Tinh có thật, sau đó Hồ Tinh lại báo mộng cho tôi, nói cho tôi biết địa chỉ nơi nó đã chọn……

Tôi liền quyết định dọn vào cao ốc Lệ Toa, vì lúc trước tôi là giáo viên dạy yoga, nên đã mở một trung tâm dạy yoga cao cấp, vốn cũng muốn thông qua nơi đây, kết thân với một số nữ phú hào, để lót đường cho sau này.

Sau khi khai trương, Hồ Tinh lại báo mộng cho tôi, nói tôi biết nó đã nhìn trúng gian phòng đó, chỉ cần cho nó căn phòng đó, nó cam đoan tôi sẽ tiền vào như nước.

Vì thế, tôi liền đặt linh vị trong gian phòng lớn kia để cung phụng, ngày thường khóa cửa, bên trong không để gì hết. Từ đó về sau, quả nhiên việc kinh doanh của trung tâm yoga phát triển không ngừng.”

Diệp Thiếu Dương nghe Tôn Ánh Nguyệt nói nhiều như vậy, biết cô ta không nói dối, Hồ Tinh đích thực có thể mang đến tài vận cho con người, điều kiện chính là phải sớm tối cung phụng, bất quá điều này chỉ áp dụng với Hồ Tinh cấp thấp, yêu cầu không cao, tương tự như một số người chỉ cầu ấm no, tu vi cũng hữu hạn, không có bản lĩnh khiến người ta đại phát tài.

Hồ Tinh thực sự có tu vi, đương nhiên sẽ không chỉ thỏa mãn với những cung phụng đơn giản, cùng với việc mang lại càng nhiều tài phú cho co  người, sẽ càng đòi nhiều hơn.

“Cô nhất định đã ký khế ước với Hồ Tinh.” Diệp Thiếu Dương nhìn Tôn Ánh Nguyệt nói.

“Khế ước?”

“Không phải là khế ước trên giấy tờ. Hồ Tinh nhất định đã nói, có thể mang đến tài phú cho cô, nhưng cô cần phải trả giá, có lẽ nó không nói cho cô biết đó là gì, nhưng chắc cô cũng hiểu, đây chẳng phải chuyện tốt.”

Diệp Thiếu Dương nói, “Hồ Tinh có thể dụ hoặc cô, nhưng tuyệt đối sẽ không cưỡng ép, bọn chúng muốn tìm một người có lòng tham thực dễ dàng, chỉ cần không phải là yêu tinh dựa vào giết người tu luyện, tuyệt sẽ không vì cô không hợp tác mà giết cô.

Bằng không, sẽ dễ dàng khiến pháp sư chú ý, càng gia tăng sát nghiệp bản thân, rốt cuộc chẳng ai dám cam đoan mình sẽ không chết, hồn phách xuống Âm Ty, dù chỉ hại một mạng người, đã có thể khiến chúng ở Địa Ngục chịu khổ trăm năm, chúng sẽ không ngu ngốc mà tự tuyệt đường lui.”

Diệp Thiếu Dương cười cười, “Cho nên, tuy chúng dụ hoặc cô, nhưng quyền quyết định kỳ thực nằm trong tay cô, chính lòng tham của cô, muốn giàu sang phú quý, nên mới có thể bị chúng lợi dụng.”

Tôn Ánh Nguyệt cúi đầu, tỏ vẻ cam chịu.

“Nói tiếp đi, bọn chúng đã bảo cô làm gì ?”

“Chúng ....chúng nhìn trúng tầng ngầm thứ 2 của toà nhà, muốn biến nơi đó thành sào huyệt, nhưng lại không thích bị người quấy rầy, vì thế tôi đã thuê lại toàn bộ chỗ này, tầng ngầm thứ 2 là nơi chứa các đường ống, cung cấp nước cho toà nhà.

Chi tiết thì không nói, dù sao cũng có thể đảm bảo tuyệt đối không ai làm phiền bọn chúng bên dưới, trở thành một không gian hoàn toàn khép kín, cách biệt với phố xá sầm uất, bất quá Diệp tiên sinh, tôi thật sự không biết bọn chúng làm gì bên dưới, tôi chưa từng xuống đó.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ một hồi, nói: “Bọn chúng giết hại nhân viên vệ sinh, cô cũng không biết sao?”

Tôn Ánh Nguyệt sắc mặt căng thẳng, do dự hồi lâu, ngập ngừng nói:

“Tôi có nghe qua một chút, anh nói không sai, khối đá kia là bọn chúng đưa tôi, bảo tôi tặng cô gái trên lầu…… Sau đó liên tục có nhân viên vệ sinh xảy ra chuyện, tôi biết được, đã đến chất vấn thủ lĩnh của bọn chúng, nó liền hung hăng đe dọa, cấm tôi không được nhiều chuyện……”

Tôn Ánh Nguyệt che mặt khóc thút thít, “Kỳ thực tôi rất hối hận, tôi chưa từng nghĩ sẽ hại chết người khác, nhưng đã chẳng còn cách nào, ngoại trừ cái chết, tôi không thể thoát khỏi bọn chúng, chỉ có thể để mặc chúng tác oai tác quái, thỏa mãn bất kỳ yêu cầu gì của bọn chúng……”

“Chuyện chiều nay, là thế nào?”

Tôn Ánh Nguyệt vừa nghe, lập tức lắc đầu, “Chuyện hôm nay, thật sự không liên quan đến tôi, có thể tên thủ lĩnh kia thấy anh có quan hệ thân thiết với Chu tiểu thư, cho nên muốn lợi dụng cô ấy dụ anh mắc bẫy, vốn dĩ nó đã sai tôi hẹn Chu tiểu thư ra ngoài.

Sau đó lại sợ tôi làm hỏng việc, dứt khoát bám lên người tôi, chuyện sau này thế nào, tôi thực sự không biết. Diệp tiên sinh, tôi thật không muốn tổn hại Chu tiểu thư……”

Diệp Thiếu Dương không để ý, hỏi ngược lại: “Bọn chúng dựng sào huyệt dưới tầng ngầm toà nhà bao lâu rồi?”

“À…… khoảng hơn 3 năm.”

Hơn 3 năm…… thời gian đích thực không ngắn, đủ để làm rất nhiều chuyện.

“Đám thuỷ thi trong ao đó, từ đâu ra, đừng nói cô không biết. Hồ Tinh không cách nào tìm được nhiều thi thể đến thế, cũng không có khả năng cùng lúc giết chết nhiều người như vậy.”

Tôn Ánh Nguyệt ngập ngừng nói: “Đó là do tôi làm theo ý của bọn chúng, mua lại tiêu bản xác người từ chợ đen……”

Chân tướng đã quá rõ ràng, Diệp Thiếu Dương thở dài một hơi.

“Cô nói thủ lĩnh của lũ Hồ Tinh kia, là Lục Vĩ Yêu Hồ sao?”

“Tôi không biết anh đang nói tới cái gì, bất quá thủ lĩnh Hồ Tinh kia, đúng là có sáu cái đuôi, còn một con nữa có năm đuôi, hình như là muội muội của nó, cũng rất lợi hại.”

Dừng lại một chút, Tôn Ánh Nguyệt dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Diệp tiên sinh, thương tình tôi cũng là người bị hại, xin đừng giết tôi, hiện giờ Hồ Tinh đã bị anh diệt trừ, tôi thức rất vui mừng, tương lai tôi sẽ dùng tiền mình kiếm được để làm nhiều việc thiện, hành thiện tích đức, cầu xin Diệp tiên sinh!”

“Chỉ mong cô thật sự nghiêm túc.”

Diệp Thiếu Dương lấy số điện thoại của Tôn Ánh Nguyệt, sau này vạn nhất có gì khó hiểu, sẽ tới tìm cô ta. Xong xuôi, cùng Tạ Vũ Tình rời đi.

“Hồ Tinh, thật sự có thể giúp người ta phát tài sao?” Tạ Vũ Tình tò mò hỏi.

Diệp Thiếu Dương gật đầu, “Đây là sự thật, ví dụ điển hình nhất chính là thủ lĩnh Thanh bang ở Thượng Hải năm đó - Đỗ Nguyệt Sanh, trong sòng bạc của hắn, cũng có một con Hồ Tinh, cung phụng linh vị, giúp hắn phát tài. Sau đó bị Hồ Tinh quấy phá, phải thỉnh cao nhân tới làm phép trấn áp, chuyện thật 100%.”

Tạ Vũ Tình càng thêm giật mình, “Có giống nuôi tiểu quỷ không? Cái nào ảnh hưởng nhiều hơn?”

“Ác quỷ cùng mị yêu, đều không phải thứ tốt, tuỳ thuộc tu vi của bọn chúng.”

Tạ Vũ Tình trầm tư một hồi, nói: “Tôn Ánh Nguyệt này, gián tiếp hại chết mấy người, nhưng theo pháp luật, không thể làm gì được cô ta, cậu cũng mặc kệ sao?”

“Tôi không có quyền can thiệp vào sinh mệnh của người khác. Nhưng sau khi chết xuống Âm Ty, đứng trước điện Diêm Vương, cô ta thiếu người ta bao nhiêu mạng, nhất định sẽ phải thanh toán đầy đủ, tuyệt đối trốn không thoát, bất quá nếu cô ta thực sự hành thiện tích đức, cũng có thể được giảm bớt tội lỗi, nhiều hay ít, còn phải xem cô ta làm bao nhiêu việc thiện.”

Trở lại phòng, Chu Tĩnh Như đã không có việc gì.

Diệp Thiếu Dương kể lại những gì Tôn Ánh Nguyệt vừa nói, Nhuế Lãnh Ngọc nghe xong, cũng thở dài một hơi, “Tôi vốn cho rằng chuyện này có liên quan đến Đại yêu xuất thế, hiện tại xem ra đã lo lắng quá nhiều, nếu Hồ Tinh đã bị anh diệt, chuyện này cũng coi như kết thúc.”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm không nói gì, vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, nhất thời không nghĩ ra, đang định sàng lọc từ đầu lại một lượt, Tạ Vũ Tình nhắc chuyện Diệp Thiếu Dương mời khách, đi ăn cơm chúc mừng.

Diệp Thiếu Dương vào phòng tắm rửa một hồi, tẩy sạch máu khô, phát hiện trên người đặc biệt là hai chân có rất nhiều vết thương, cũng may đều là ngoài da, mấy thương tích kiểu này, mình đã sớm quen thuộc.

Rời khỏi khách sạn, Diệp Thiếu Dương không dẫn mọi người đi ăn quán vỉa hè, tốt xấu gì cũng tìm một nhà hàng nướng BBQ, sau đó gọi điện thoại kêu Tiểu Mã và Lão Quách tới.

Sau khi gặp nhau, Diệp Thiếu Dương kể lại tình huống với Lão Quách, nhờ sư huynh trước ngày mai tới tầng ngầm thứ 2 làm pháp sự, thanh trừ yêu khí, nhân tiện phá luôn cái ao máu nuôi thuỷ thi kia.

Hồ Tinh bị Diệp Thiếu Dương hữu kinh vô hiểm* tận diệt, tất cả mọi người đều rất vui vẻ, vừa nướng đồ ăn vừa uống bia, chúc mừng thắng lợi.

(*Hữu kinh vô hiểm: tuy bị hoảng sợ nhưng không nguy hiểm tính mạng😌)

“Thiếu Dương, cậu xử lý mấy sự kiện thần quái này, chỉ cần nhẹ nhàng một trận là thu phục hết thảy, tới đây... tới đây, tôi uống với cậu một hơi 100% nha!”

Mấy cốc bia xuống bụng, Tạ Vũ Tình bắt đầu phát huy phong cách nữ hán tử, cầm một chai bia lên, cụng với Diệp Thiếu Dương một cái, một hơi uống cạn nửa chai, thấy Diệp Thiếu Dương vẫn cầm trên tay chưa uống ngụm nào, cứ ngây ra đó, bỗng dưng nổi giận, đi tới tìm hắn gây sự.

“Khoan đã!” Diệp Thiếu Dương dù bị cô chụp vai, nhưng vẫn ngơ ngẩn như cũ, cau mày không nói gì.

“Khoan cái gì, uống đi!”

“Uống cái quỷ gì chứ!” Diệp Thiếu Dương trợn mắt nhìn cô một cái, “Không đúng, chuyện này không đúng!”

Trong lúc nhất thời, mấy người đều khó hiểu quay lại nhìn, Tạ Vũ Tình cũng nhận ra có điều gì đó khác thường, không náo loạn nữa, cầm chai bia, chờ nghe hắn nói tiếp.

Ánh mắt Diệp Thiếu Dương lướt nhìn mọi người một lượt, thốt ra một câu khiến ai cũng phải giật mình: “Việc này không đúng! Đây là cái bẫy của Hồ Tinh, tôi bị trúng kế rồi!”

Cả đám người ai nấy đều kinh hãi.

“Sao có thể!” Tạ Vũ Tình là người đầu tiên đặt câu hỏi, “Chẳng phải cậu nói Hồ Tinh đều bị cậu giết rồi hay sao?”

“Tôi không biết trong sào huyệt bọn chúng có bao nhiêu Hồ Tinh, sao dám khẳng định đã giết toàn bộ?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Mọi người cẩn thận nghĩ lại mà xem, chuyện này ngay từ lúc bắt đầu, có phải đã quá thuận lợi rồi không? Ngày đầu tiên tôi đóng giả làm nhân viên vệ sinh, vừa lúc gặp được con Hồ Tinh kia, sau đó tiêu diệt nó, rồi tìm được Yêu tinh thạch, thông qua Yêu tinh thạch, tìm được Tôn Ánh Nuyệt, sau đó Hồ Tinh chủ tâm dụ tôi qua đó, cuối cùng để tôi xử lý hết đám Hồ Tinh……

Mấy người không cảm thấy, sự việc có chút quá thuận lợi sao, giống như đã được người ta an bài kỹ lưỡng.”

“Cậu nói vậy, đích thực có điểm đáng ngờ…… nhưng có lẽ cũng chỉ là trùng hợp, cậu đừng vì thế mà kết luận đối phương có âm mưu a, đám Hồ Tinh đó rốt cuộc đều đã chết, chẳng lẽ chúng lại lấy chính tánh mạng của mình ra làm bẫy sao?”

“Đây cũng chính là chỗ cao minh nhất!” Diệp Thiếu Dương nói, “Điều này có thể chỉ là suy đoán, nhưng…… cô có chú ý tới một chuyện hay không, cao ốc Lệ Toa là do Tôn Ánh Nguyệt thuê lại toàn bộ, trước đó khu tôi giả làm nhân viên vệ sinh, đã tìm giám đốc toà nhà sắp xếp.

Giám đốc kia không lý nào không báo cáo lại với Tôn Ánh Nguyệt, bên cạnh Tôn Ánh Nguyệt luôn có Hồ Tinh đi theo, cô ta đã biết, đương nhiên đám Hồ Tinh đó cũng biết! Nhưng vẫn có Hồ Tinh tới dụ dỗ tôi, chẳng lẽ bọn chúng sống đủ rồi muốn tự mình tìm đường chết?”

Lời vừa nói ra, mọi người giật mình kinh hãi.

Đây chính là điểm bất hợp lý nhất trong toàn bộ câu chuyện!

Nó chỉ là khởi điểm cho một loạt sự kiện xảy ra tiếp theo, hết việc này tới việc khác, đều liên quan chặt chẽ với nhau, một khi khởi điểm có vấn đề, những sự việc còn lại đương nhiên cũng không thành lập.

Mọi người lập tức xôn xao.

Tạ Vũ Tình nói: “Cho dù đây có là âm mưu của Hồ Tinh, mục đích của nó là gì hả, bây giờ thì cậu khoẻ rồi, đám Hồ Tinh đều bị diệt, chẳng lẽ chúng còn muốn tìm đường chết sao?”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Hồ Tinh cực kỳ đoàn kết, chỉ cần phải làm như vậy, chúng sẽ không ngần ngại hiến thân để cứu rỗi đồng loại, đương nhiên, nếu chính thủ lĩnh bảo phải làm như vậy, không nghe lời sẽ chỉ còn đường chết.

Đám Hồ Tinh này, nhất định còn thủ lĩnh khác, không phải Lục Vĩ Yêu Hồ, Lục Vĩ Yêu Hồ cũng chỉ là một con cờ thí tốt, tôi đoán ý đồ của bọn chúng chính là:

Vì tôi đã phát hiện ra sự tồn tại của chúng, hơn nữa còn diệt hai con Hồ Tinh, khiến bọn chúng cảm nhận được nguy cơ, biết tôi là Thiên sư, khó đối phó, dù có bỏ trốn cả đàn, nhất định tôi cũng sẽ truy đuổi tới cùng, cho nên, chúng đã dùng biện pháp duy nhất: Liều mạng.”

Ngữ điệu của Diệp Thiếu Dương trở nên nhanh hơn, “Nhưng không phải liều mạng thật sự, thủ lĩnh chọn ra một đám Hồ Tinh, dùng để thiết kế cạm bẫy, dụ tôi vào tầng ngầm, rồi liều mạng vây công, có 2 mục tiêu: Thứ nhất, đương nhiên là giết chết tôi, lợi dụng Tiểu Như làm con mồi, hợp lực tấn công, đây là cơ hội tuyệt vời
Thứ hai: nếu không giết được tôi, bị tôi phản pháo, thì đám Hồ Tinh kia chẳng khác nào hiến thân, bằng cách này chúng sẽ khiến tôi cho rằng, đấy chính là toàn bộ đàn Hồ Tinh, sẽ không tiếp tục truy cứu.”


(Hết chương)

Comments

Popular posts from this blog

Chương 893

Chương 817

Chương 894