Chương 867

KẺ KHỜ

“Xem ra nơi này chính là sào huyệt của Hồ Tinh, nhưng không biết đám thủy thi này chui từ đâu ra.” Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm.

“Hồ Tinh có cách của Hồ Tinh.”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, cùng Nhuế Lãnh Ngọc tìm kiếm khắp nơi, tránh bỏ sót Hồ Tinh hay quỷ yêu.

“Nếu vừa rồi là Chu Tĩnh Như thật, anh sẽ sẽ làm thế nào?” Nhuế Lãnh Ngọc đột nhiên hỏi, khóe miệng nở một nụ cười tinh quái, nhìn Diệp Thiếu Dương. “Không phải tôi trù ẻo cô ấy, chỉ là thuận miệng hỏi thôi.”

“Tôi…… nếu cô ấy nói đồng ý, tôi nguyện sẽ chăm sóc cô ấy cả đời.”

“Thật à?” Nhuế Lãnh Ngọc nghiêng đầu nhìn hắn.

“Cô ấy vì tôi mới bị tàn phế, chỉ làm như vậy, tôi mới có thể bù đắp được phần nào những gì tôi nợ cô ấy.” Diệp Thiếu Dương nhìn nàng, “Tôi biết em hiểu ý tôi mà.”

“Đúng là đồ khờ.” Nhuế Lãnh Ngọc lắc đầu, khẽ mỉm cười, “Kẻ khờ có tình có nghĩa giống như anh, thật đúng là thiên hạ hiếm có.”

“Tôi coi đây là lời khen đó nha.” Diệp Thiếu Dương cười hắc hắc.

Hai người cùng nhau kiểm tra lại ống dẫn trong tầng ngầm một lần nữa, không phát hiện Hồ Tinh hay quỷ hồn nào khác, có điều ngay cửa thang lầu nhặt được một chiếc Iphone, cầm lên thì thấy, ký lục cuộc gọi cuối cùng có tên “Thiếu Dương ca”, xác định đây chính là điện thoại của Chu Tĩnh Như.

Diệp Thiếu Dương cất vào trong túi, cùng Nhuế Lãnh Ngọc đi lên tầng trệt.

Gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, hỏi địa chỉ khách sạn, hai người cùng nhau qua đó.

Chu Tĩnh Như dựa vào thành giường, sắc mặt có chút nhợt nhạt, Dưa Dưa ngồi một bên điều tức khôi phục, thấy Diệp Thiếu Dương, liền cúi đầu xuống, giống như đứa trẻ mắc lỗi, ngập ngừng nói: “Thực xin lỗi Lão đại, làm ngươi thất vọng rồi.”

“Không liên quan đến ngươi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tiểu Như, cô không sao chứ?” Diệp Thiếu Dương trả lại điện thoại cho cô, hỏi.

Chu Tĩnh Như lắc đầu, kể về việc mình đã trải qua: Đại khái khoảng hơn 1 tiếng trước, Tôn Ánh Nguyệt gọi điện cho cô, nói có chuyện rất quan trọng nhờ cô hỗ trợ.

Ngày thường Chu Tĩnh Như thường xuyên tìm cô ta học yoga, quan hệ hai người không tồi, vì thế liền đồng ý.

Hai người hẹn nhau tại một tiệm giải khát gần cao ốc Lệ Toa, gặp mặt hàn huyên chưa được mấy câu, đột nhiên Chu Tĩnh Như cảm thấy toàn thân lạnh toát, giống như có người thổi khí sau lưng mình, vừa quay đầu lại, chợt thấy một khuôn mặt hồ ly, sau đó hôn mê, không nhớ gì hết.

Dưa Dưa tiếp tục kể: theo sự phân phó của Diệp Thiếu Dương, nó đến trung tâm yoga trên tầng 15 cao ốc Lệ Toa, kết quả không thấy Tôn Ánh Nguyệt đâu cả, nghĩ có lẽ cô ta sẽ quay lại, nên ngồi đó chờ.

Sau đó cảm nhận được yêu khí của Hồ Tinh, đoán Tôn Ánh Nguyệt đã tới, vì thế trốn đi, tính giám sát cô ta, không ngờ Tôn Ánh Nguyệt lại xuất hiện cùng Chu Tĩnh Như, đi vào một gian phòng bên cạnh trung tâm yoga.

Hai người đều tỏ vẻ ngây dại, toàn thân tràn ngập yêu khí, Dưa Dưa vừa thấy đã biết là bị yêu tinh bám thân.

Lo lắng cho sự an toàn của Chu Tĩnh Như, nó không dám chần chừ, trực tiếp ra tay.

“Động thủ với ta, là một con Lục Vĩ Yêu Hồ và Ngũ Vĩ Yêu Hồ, cũng chính là hai con đang bám trên người bọn họ, chúng liên thủ đánh với ta một trận, sau đó lại kéo thêm đám ranh con tiểu Hồ Tinh đến, ta không phải đối thủ, đành phải cướp Tĩnh Như tỷ ra ngoài, hai con yêu hồ kia đánh lén, thiếu chút nữa ta đã tiêu đời rồi.

Ta đưa Tĩnh Như tỷ xuống lầu một, hai Hồ Tinh kia dường như không muốn liều mạng với ta, nên không đuổi theo xuống dưới. Ta vốn định dùng điện thoại của Tĩnh Như tỷ gọi cho ngươi, kết quả không thấy đâu hết.

Ta cũng không biết số điện thoại của mấy người, đành phải đoạt di động của một tên bảo an, gọi số 110, bảo tìm Vũ Tình tỷ. Sau đó Vũ Tình tỷ đã tới, còn cả Lãnh Ngọc tỷ nữa……

Lúc ấy ta bị trọng thương, Vũ Tình tỷ đã đưa ta tới đây, ta không còn sức lực báo cho Lão đại, vừa rồi mới điều tức khôi phục được một chút……”

“Lúc ấy nó chỉ còn thoi thóp.” Tạ Vũ Tình tiếp tục câu chuyện, “Bám vào nhẫn của ta, mới có thể đến đây.”

Nhẫn Hắc diệu thạch là pháp khí tránh được quỷ yêu bình thường, nhưng Dưa Dưa là quỷ phó của Diệp Thiếu Dương, trên nhẫn có khí tức của Diệp Thiếu Dương, đối với nó lại trở thành một nơi có thể trú ngụ.

“Trách ta ngay từ đầu đã quá khinh địch, không ngờ đám Hồ Tinh đó lại lợi hại như vậy, cũng may Tĩnh Như tỷ không sao.” Dưa Dưa tự trách.

Diệp Thiếu Dương xoa xoa đầu nó, không nói câu động viên khích lệ nào, giữa bọn họ căn bản không cần mấy cái đó, chỉ nói: “Các người không sao là tốt rồi, đám Hồ Tinh đó đã bị ta tiêu diệt, giúp mọi người xả giận.”

Lập tức kể lại vắn tắt những gì mình vừa trải qua, tuy nhiên không đề cập tới đoạn sau khi Hồ Tinh hóa thân thành Chu Tĩnh Như, sợ cô nghe xong lại nghĩ nhiều.

Tạ Vũ Tình đại kinh thất sắc, lẩm bẩm nói: “Khu chứa ống dẫn nước dưới tầng ngầm thứ 2 cao ốc, cư nhiên lại là sào huyệt của Hồ Tinh, thực quá sức tưởng tượng……”

“Tôi cũng định nói như vậy,” Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Tuy tầng ngầm thứ 2, ngày thường không ai lui tới, nhưng sẽ có người đi kiểm tra bảo trì, sao lâu vậy rồi mà không phát hiện ra có gì khác thường sao? Huống chi dưới đó còn có một cái ao chứa đầy thủy thi, việc này lại càng vô lý. Trừ phi giám đốc toà nhà.... cùng một bọn với Hồ Tinh.”

Chu Tĩnh Như nhíu mày, suy nghĩ một hồi, nói: “Cái này, có liên quan đến Tôn Ánh Nguyệt hay không? Cao ốc Lệ Toa chính là do cô ta thuê lại, tất cả nhân viên cũng đều do cô ta sắp xếp.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng khẽ động, “Đúng rồi, Tôn Ánh Nguyệt đâu?”

“Ngay phòng bên cạnh,” Tạ Vũ Tình nói, “Sau khi đưa Tiểu Như tới đây, biết được sự tình, ta lập tức dẫn người lên tầng 15, phát hiện Tôn Ánh Nguyệt đang nằm ngất xỉu trên hành lang, xung quanh không có một ai, cũng không thấy Hồ Tinh, liền đưa cô ta qua đây, hiện giờ cô ta vẫn đang hôn mê.

Trên đường, muốn gọi cho ngươi, nhưng điện thoại không thông. Đành phải để cho Lãnh Ngọc muội tới đó tìm ngươi.”

“Chắc tại dưới đó không có tín hiệu.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ thầm, xem ra, hết thảy nguyên nhân đều nằm trên người Tôn Ánh Nguyệt.

“Có thể, đám kia Hồ Tinh vốn định bám vào người Tiểu Như, dụ tôi qua đó, hòng áp chế. Không ngờ bị Dưa Dưa quậy cho một trận, cứu Tiểu Như đi, chúng bất đắc dĩ, đành phải thay đổi kế hoạch, tiếp đó để Ngũ Vĩ Yêu Hồ biến thành hình dáng cô ấy……”

Diệp Thiếu Dương nghĩ đến đây, quay sang nhìn Dưa Dưa với vẻ cảm kích, hôm nay nếu không có nó, Chu Tĩnh Như thực đã bị đưa tới tầng ngầm, hậu quả không dám tưởng tượng, có lẽ mình sẽ ân hận cả đời.

Diệp Thiếu Dương bắt lấy tay Chu Tĩnh Như, dùng cương khí loại bỏ yêu khí còn sót lại trong cơ thể cô, niệm một lần Cố hồn chú, giúp cô nhanh chóng phục hồi dương khí.

Bị quỷ hêu thượng thân một lần, sẽ tổn hao rất nhiều dương khí, khó có thể hồi phục trong thời gian ngắn.

“Thực xin lỗi, chuyện này, là tôi liên lụy cô.” Diệp Thiếu Dương nhìn khuôn mặt hơi hồng lên một chút của Chu Tĩnh Như, áy náy không yên.

“Huynh nói gì thế.” Chu Tĩnh Như có chút không hài lòng, “Về sau đừng nói với tôi như vậy nữa a.”

“Được thôi.” Diệp Thiếu Dương gãi đầu, nhìn cô cười cười.

Vẻ mặt Chu Tĩnh Như lúc này mới thư giãn trở lại, “Bất quá để đền tội, tối nay huynh mời khách đi, nhân tiện chúc mừng huynh tiêu diệt được Hồ Tinh.”


(Hết chương)

Comments

Popular posts from this blog

Chương 893

Chương 817

Chương 894