Chương 800
LA LỊ DƯỠNG THÀNH
Tuyết Kỳ vẫn còn do dự, nói: “Tỷ tỷ không hiểu, một khi ta nhập xác, từ nay sẽ không thể thoát ly, thân thể của nó, cũng chính là của ta, ta là một người trưởng thành……”
“Ây za, tìm được cho muội thân thể thiếu nữ 13 tuổi thì cũng nên thỏa mãn rồi chứ,” Trần Lộ mất hết kiên nhẫn nói, “Biết bao giờ mới có được cơ hội tốt như vậy, nếu lần sau chỉ tìm được một tên vai u thịt bắp, hay đầu hói bụng phệ, thì muội thấy cái nào tốt hả?”
Những lời này của Trần Lộ, đã giúp Tuyết Kỳ đưa ra quyết định cuối cùng, cắn răng một cái, nói với Diệp Thiếu Dương hai chữ: “Đa tạ.”
Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc nhìn nhau cười.
Diệp Thiếu Dương lấy ra một tấm linh phù, dán trên Âm Dương Kính, nói: “Cô lên đi, phải thật nhanh, không được tiếp xúc với ngoại giới.”
Với thể trạng nguyên thần của cô ta bây giờ, một khi tiếp xúc với nhân gian không khí, sẽ lập tức hóa thành tinh phách. Tuyết Kỳ cũng biết điều này, liền gật đầu, niệm lực vận chuyển, nhanh chóng chui vào linh phù.
“Cô chờ một chút, tôi có việc cần xử lý trước đã.” Diệp Thiếu Dương thu lại linh phù có nguyên hồn của Tuyết Kỳ, nhìn bé gái đang bị định hồn kia, tay chống cằm, suy nghĩ.
Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Động thủ đi, đứng ngây ra đó làm gì?”
“Thiên La Dạ Xoa là Quỷ Vực chi hồn, hình thái không giống như quỷ trên nhân gian, dễ giết không dễ thu, hơn nữa hồn phách của nó đã sớm hợp nhất với thân thể bé gái, thực sự rất phiền phức.”
“Không có cách nào sao?”
“Có, bất quá hơi tốn công một chút, hơn nữa có thể thất bại, trong lúc tôi làm phép các người ngàn vạn lần không được quấy rầy.”
Nói xong, Diệp Thiếu Dương lấy từ ba lô ra một lọ thủy tinh nhỏ, dùng bút chu sa vẽ đạo văn lên mặt trên, đặt xuống dưới đất, sau đó bảo mọi người đưa cô bé qua đây, quỳ rạp trên mặt đất, đối diện với lọ thủy tinh.
Tiếp theo hóa một chén nước bùa, vạch hai mắt nó ra, đổ vào bên trong một chút, ánh mắt vốn sắc bén lập tức trở nên mê man, tròng mắt nổi lên một tia màu xanh lam.
Diệp Thiếu Dương gọi Tiểu Mã lại, đưa cho cậu ta một túi nhỏ Bạch niết xa (cát mịn màu trắng), dặn dò cậu ta một hồi phải làm thế nào, Tiểu Mã ghi nhớ.
“Tứ Bảo... ngươi niệm Vãng sinh chú đi, không được dừng lại.”
Tứ Bảo sửng sốt, “Ngươi muốn siêu độ nó sao, làm thế không ổn a.”
“Không phải siêu độ, chỉ là thời điểm ta rút hồn, ngươi niệm Vãng sinh chú, có thể hóa giải phần nào lệ khí của nó, xác xuất thành công sẽ cao hơn một chút.”
Tứ Bảo gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, lấy từ ba lô ra một cái mõ, vừa gõ vừa bắt đầu tụng Vãng sinh chú.
Diệp Thiếu Dương cậy mồm cô bé ra, dùng móng tay đâm thủng đầu lưỡi của nó, sau đó dán lên một tấm Đề hồn phù, thổi một hơi, máu thấm trên linh phù lập tức hóa thành một ngọn lửa nhỏ màu xanh, là do nguyên hồn cuả Thiên La Dạ Xoa biến thành.
Diệp Thiếu Dương hai tay cầm hai đầu Đề hồn phù, chậm rãi lấy ra từ miệng cô bé, cả người nó lập tức trở nên mềm oặt.
“Mao sơn đề hồn hữu thần thuật, nhất hồn nhị hồn dữ ngã tẩu, tam hồn mệnh quan bất hồi đầu……”
Diệp Thiếu Dương bắt đầu ngâm nga âm điệu cổ quái.
“Đề hồn ca” này không phải chú ngữ, mà hát lên cho hồn phách nghe, dùng để thôi miên cũng như hấp dẫn nguyên thần của chúng.
Khi ra đến nửa chừng, ngọn lửa ma trên linh phù bỗng chập chờn, hai tay Diệp Thiếu Dương cũng bắt đầu rung lên nhè nhẹ, hít một hơi thật sâu, áp chế phản lực của hồn phách, chậm rãi đưa tới miệng lọ thủy tinh, hai ngón tay trái đưa ra, kẹp lấy ngọn lửa, nhanh chóng nhét vào trong lọ.
Ngọn lửa ma thoát khỏi sự trói buộc của linh phù, lập tức nhảy nhót, hòng chui ra ngoài.
Tiểu Mã đã sớm hết kiên nhẫn, lập tức đổ Bạch niết sa vào trong lọ thủy tinh, hạt cát màu trắng rơi xuống, mau chóng đè lên ngọn lửa, chẳng mấy chốc đã lấp đầy lọ, Diệp Thiếu Dương dùng linh phù phong bế miệng bình, thở phào một hơi.
Mọi người đi tới, nhìn lọ thủy tinh, lẫn trong Bạch niết sa là một ấn ký màu đen, giống như cá voi hoá thạch, nhìn kỹ thì thấy thoáng có hình dạng ác ma.
“Thế này xong rồi sao?” Tiểu Mã kinh ngạc hỏi.
“Xong rồi... nguyên hồn của nó đã bị nhốt bên trong.” Diệp Thiếu Dương gọi Dưa Dưa tới, giao lọ thủy tinh cho nó, “Khi nào ngươi đi Âm Ty, đem cái này giao cho Tiêu Lang Quân, bảo bọn họ tự mình xử trí.”
Dưa Dưa khó hiểu nói: “Lão đại không muốn tiêu diệt hồn phách của nó sao?”
“Nếu trong lúc chiến đấu, diệt nó cũng không thành vấn đề, hiện tại ta hao tổn tinh lực để nhốt nó lại, nếu còn định diệt hồn, chẳng phải đã quá dễ dãi với nó sao, cứ bắt nó xuống Địa Phủ chịu hình đi.”
Nói xong, Diệp Thiếu Dương lấy tấm linh phù có chứa hồn phách Tuyết Kỳ dán lên mặt cô bé, niệm một lượt chú ngữ, nhẹ nhàng dẫn hồn phách của cô vào trong cơ thể cô bé, sau đó tháo linh phù xuống, cười nói:
“Thời khắc chứng kiến kỳ tích tới rồi.”
Đợi khoảng vài giây, cô bé đột nhiên mở to hai mắt, mới đầu ánh mắt có chút mê man, một lát sau mới chớp chớp mấy cái, định thần nhìn ngắm xung quanh.
Cô bé khẽ cử động ngón tay, tựa hồ đang dần dần thích ứng, một lát sau, dùng sức thở ra một hơi, lồm cồm bò dậy, ánh mắt nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên mặt Diệp Thiếu Dương, nói “Cám ơn các người.”
Thanh âm trong trẻo, là giọng nói ngọt ngào của một thiếu nữ.
“Tuyết Kỳ?” Trần Lộ có chút không thể tin được.
Thiếu nữ gật gật, cúi đầu nhìn thân thể của mình, trên người còn mặc trang phục cung nữ kiểu cổ, thở dài. “Cảm giác giống như thiếu nữ thời cổ đại……”
Trần Lộ nở một nụ cười, đi tới âu yếm xoa xoa đầu cô, nói: “Cảm giác thế nào?”
“Cơ bản đã có thể khống chế.” Tuyết Kỳ nhắm mắt lại, dùng niệm lực cảm nhận một lượt, quỷ khí quanh thân toát ra, ngưng tụ thành hư ảnh, là hình dáng nguyên bản của Tuyết Kỳ, bất ngờ đánh một chưởng về phía Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương ngẩn người ra, ngay sau đó hiểu ra, lập tức tay bấm pháp quyết, đón lấy một chưởng này.
Song chưởng tương tiếp, một tiếng “Bùm” vang lên, Diệp Thiếu Dương lui về phía sau một bước, quỷ ảnh Tuyết Kỳ chới với, sau đó bật trở lại cơ thể cô bé.
“Nhất thời vẫn chưa thể hoàn toàn điều khiển……” Tuyết Kỳ nhìn Diệp Thiếu Dương nói.
“Thế này đã rất lợi hại rồi, dù sao cũng là thân thể mới,cần phải có quá trình thích ứng.” Diệp Thiếu Dương an ủi.
“À, trong thân thể này, còn sót lại chút tu vi của Thiên La Dạ Xoa, ta có thể từ từ luyện hoá……”
Diệp Thiếu Dương vừa nghe thật cao hứng, hiện tại Tuyết Kỳ có thân thể, trở thành một quỷ thi, hơn nữa đã thành công rời tu vi của mình qua thân thể mới.
Tu vi của Tuyết Kỳ vốn đã rất mạnh, nếu lại luyện hoá thêm tà khí còn sót lại của Thiên La Dạ Xoa, tu vi có thể nâng cao thêm một bậc.
“Bộ dáng này của muội thật dễ thương quá nha,” Trần Lộ bẹo má Tuyết Kỳ, “Muội muội vận khí thật tốt, thân thể mới cũng là nhân thân, không phải cương thi, ban ngày có thể xuất hiện dưới ánh mặt trời, tựa như chết đi sống lại, tốt hơn nhiều so với trước kia nha.”
Tuyết Kỳ không muốn bị Trần Lộ nhéo nhéo, liền gạt tay ra, trừng mắt lườm cô ta một cái, bộ dáng của một thiếu nữ mười ba tuổi bày ra như vậy, có chút hờn dỗi đáng yêu, khiến cho tất cả mọi người cùng cười rộ lên.
Diệp Thiếu Dương bất chợt nhớ tới thần thái lạnh lùng kiều diễm khi xưa của cô, rồi lại nhìn điệu bộ đáng yêu của cô bé trước mắt, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác khó tả, che miệng cười âm ỉ.
(Hết chương)
Đây là chương 799 mà jess .sang 801 là nhập xong xác rồi kìa😥😥
ReplyDeleteHihi....post nhầm, sửa lại rùi😂
DeleteHì hì thankiu ❤️❤️❤️ Rất rất hay 🤓🤓
DeleteQuá hay keke tuyết kì xinh gái
ReplyDeleteThanks jess :)))
ReplyDelete